Description
Một Thoáng Ta Rực Rỡ Ở Nhân Gian được viết dưới dạng lá thư người con trai gửi cho bà mẹ không biết chữ của mình. Bà mẹ không biết một chữ tiếng Anh, ấy thế mà đã nuôi anh lớn lên trên đất Mỹ. Lá thư dày đặc chữ, dày đặc hình ảnh và suy nghĩ của anh, về những điều mẹ anh chưa biết, không biết hoặc đã biết.
Những sự kiện, những mảnh vụn ký ức cứ thế nối liền nhau. Không đường biên, không rào trước, những hình ảnh liên tiếp tràn đến như thuỷ triều, tự xếp cho mình chỗ đứng của nó, chờ những đợt sóng khác dội tiếp lên, và cứ như thế mãi. Miên man nào là những ký ức. Miên man nào là hình ảnh. Miên man nào là những miêu tả sắc cạnh nhưng cũng không kém phần đẹp đẽ.
Anh viết về người mẹ mang tên một loài hoa – hoa Hồng. Rose. Một bông hoa Hồng mọc ra từ một nhành Lan. Bà ngoại anh tên Lan. Đó là tên bà đã tự đặt cho mình sau khi chạy trốn khỏi cuộc hôn nhân sắp đặt. Một loài hoa mà như Ocean Vuong đã nói: Khi nở ra trông như bị xé rách. Mình nghĩ đó là lần đầu tiên trong đời, bà đã rực rỡ, với một thân mình tự do và cái tên bật ra từ chính mình.
Anh viết về những hậu chấn tâm lý chiến tranh của Ngoại và mẹ. Một người bà lú lẫn luôn nghĩ chiến tranh vẫn còn nổ ra ngoài kia. Người thường đột ngột bật dậy trong đêm để kéo Chó Con của bà núp gần cửa sổ, chờ loạt pháo bắn trong đầu bà dần tắt. Nhưng dẫu vậy, bà vẫn luôn biết vấn đề trong đầu óc của mình, và cả vấn đề trong đầu óc của con gái.
Reviews
There are no reviews yet.